Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012
Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011
Truyện giáo dục trẻ con
Con kiến
Con kiến mà leo cành đa .
Leo phải cành cụt !
Leo ra , leo vào !
Con Kiến mà leo cành đào .
Leo phải cành cụt !
Leo vào , mà leo ra !
Kiến leo cành đa !
Leo ra mà leo vào !
Kiến leo cành đào !
Leo vào mà leo ra
Leo phải cành cụt !
Leo ra , leo vào !
Con Kiến mà leo cành đào .
Leo phải cành cụt !
Leo vào , mà leo ra !
Kiến leo cành đa !
Leo ra mà leo vào !
Kiến leo cành đào !
Leo vào mà leo ra
Cô Nhện
Vòng vòng cô Nhện vòng vòng !
Vòng vòng cô Nhện vòng quanh !
Kéo tơ mà dệt lưới
Chăm làm và khéo đẹp !
Chăm làm và khéo tay !
Vo ve ! chú muỗi vo ve !
Mắc vào lưới Nhện ! ...muỗi nằm rên la ! ...
Nhện ơi ! Nhện thả tôi ra !
Nhện ơi ! Nhện bắt tôi chi ?
Mi là gian ác !
Mi hại bao người thì chớ hòng ra đây ! hừm !
Cái đồ muỗi ranh !
Vòng vòng cô Nhện vòng quanh !
Kéo tơ mà dệt lưới
Chăm làm và khéo đẹp !
Chăm làm và khéo tay !
Vo ve ! chú muỗi vo ve !
Mắc vào lưới Nhện ! ...muỗi nằm rên la ! ...
Nhện ơi ! Nhện thả tôi ra !
Nhện ơi ! Nhện bắt tôi chi ?
Mi là gian ác !
Mi hại bao người thì chớ hòng ra đây ! hừm !
Cái đồ muỗi ranh !
Con công
Con công hay múa
Nó múa làm sao
Nó rụt cổ vào
Nó xòe cánh ra
Nó đỗ cành đa
Nó kêu vít vít
Nó đỗ cành mít
Nó kêu vịt chè
Nó đỗ cành tre
Nó kêu bè muống
Nó đỗ dưới ruộng
Nó kêu tầm vông
Con công hay múa...
Nó múa làm sao
Nó rụt cổ vào
Nó xòe cánh ra
Nó đỗ cành đa
Nó kêu vít vít
Nó đỗ cành mít
Nó kêu vịt chè
Nó đỗ cành tre
Nó kêu bè muống
Nó đỗ dưới ruộng
Nó kêu tầm vông
Con công hay múa...
Truyện trẻ con Che mưa cho bạn
Ông trời nổi sấm chớp
Mưa trút xuống ào ào
Gà đi về nơi nào
Ôi gà con ướt lạnh!
Nhím liền đến bên cạnh
Lấy ô che cho gà
Ếch cũng đem ô ra
Ðể che mưa cho gà
Mưa tạnh, gió đi xa
Gà con cám ơn Nhím
Gà con cám ơn Ếch
Thơ trẻ con Mèo đuổi chuột
Mời bạn lại đây
Tay nắm chặt tay
Ðứng thành vòng rộng
Chuột luồn lỗ nhỏ
Chạy thẳng chạy mau
Mèo đuổi theo sau
Chuột cố chạy mau
Trốn đâu cho thoát
Thế rồi chú chuột
Lại sắm vai mèo
Co cẳng chạy theo
Chú mèo hóa chuột
2.
2.Mèo đuổi chuột
Chít chít meo meo
Con mẻo, con mèo
Đuổi theo con chuột
Con chuột chạy nhanh
Luồn khe luồn hốc
Con mèo nhanh lắm
Giơ vuốt nhe nanh
Đuổi theo con chuột
Ô kìa! Con chuột
Chẳng chạy được đâu
Ô kìa! Con mèo
Ba Ba tìm nhà
Trời mùa thu mát rượi, nắng sớm lung linh chiếu trên mặt đất. Một chú Ba Ba vừa mới đạp vỡ vỏ trứng chui ra được có mấy ngày, đang ngơ ngác đi tìm nhà của mình. Chú nhìn thấy một vật tròn tròn dính trên thân cây to bị đổ nằm ngang, chú liền bò đến hỏi:
- Đây có phải là nhà của cháu không ạ?
Nghe tiếng động, một đàn ong bay vù ra. Ba Ba sợ quá nghĩ bụng: "Có lẽ nhà của mình ở dưới lòng đất?"
Chú bò đi, tìm thấy một cái hang ở góc tường. Ba Ba đang định rúc vào hang, thì mấy chú chuột con chui ra, chít chít chào Ba Ba rồi nói ngọt ngào:
- Đây là nhà của chúng tớ.
Ba Ba lại nghĩ: "Hay là nhà của mình ở trên núi nhỉ?" Chú bò chậm chạp lên một cái hốc núi vừa lúc gấu con trong hốc đi ra. À, hốc núi là nhà của gấu. Ba Ba nghĩ mãi: "Có khi nhà mình ở dưới sông cũng nên?"
Chú bò đến bên bờ con sông nhỏ. Vừa mới xuống nước bơi được quãng ngắn, Ba Ba thấy ngạt đến không thở được. Chú vội lên ngồi nghỉ ở một phiến đá ven bờ. Bỗng, một cô Ốc Sên nhỏ từ trong hẻm đá bò ra. Ba Ba liền hỏi thăm:
- Cô bé Ốc Sên xinh đẹp ơi! Có biết nhà của anh đâu không?
Cô Ốc Sên có đôi má đỏ bồ quân tươi cười, nhìn Ba Ba từ đầu đến chân rồi trả lời:
- Ái chà, sao mà anh ngốc thế! Anh cứ nhìn kỹ em đi, rồi là lại ngắm cái lưng của mình sẽ biết.
Ba Ba ngoảnh cổ nhìn cái mai của mình y như viên ngói lợp trên lưng, mà lại giống màu vỏ ốc sên. Thế là Ba Ba đã tìm được nhà của mình.
- Đây có phải là nhà của cháu không ạ?
Nghe tiếng động, một đàn ong bay vù ra. Ba Ba sợ quá nghĩ bụng: "Có lẽ nhà của mình ở dưới lòng đất?"
Chú bò đi, tìm thấy một cái hang ở góc tường. Ba Ba đang định rúc vào hang, thì mấy chú chuột con chui ra, chít chít chào Ba Ba rồi nói ngọt ngào:
- Đây là nhà của chúng tớ.
Ba Ba lại nghĩ: "Hay là nhà của mình ở trên núi nhỉ?" Chú bò chậm chạp lên một cái hốc núi vừa lúc gấu con trong hốc đi ra. À, hốc núi là nhà của gấu. Ba Ba nghĩ mãi: "Có khi nhà mình ở dưới sông cũng nên?"
Chú bò đến bên bờ con sông nhỏ. Vừa mới xuống nước bơi được quãng ngắn, Ba Ba thấy ngạt đến không thở được. Chú vội lên ngồi nghỉ ở một phiến đá ven bờ. Bỗng, một cô Ốc Sên nhỏ từ trong hẻm đá bò ra. Ba Ba liền hỏi thăm:
- Cô bé Ốc Sên xinh đẹp ơi! Có biết nhà của anh đâu không?
Cô Ốc Sên có đôi má đỏ bồ quân tươi cười, nhìn Ba Ba từ đầu đến chân rồi trả lời:
- Ái chà, sao mà anh ngốc thế! Anh cứ nhìn kỹ em đi, rồi là lại ngắm cái lưng của mình sẽ biết.
Ba Ba ngoảnh cổ nhìn cái mai của mình y như viên ngói lợp trên lưng, mà lại giống màu vỏ ốc sên. Thế là Ba Ba đã tìm được nhà của mình.
Truyện trẻ con
Cả ba tìm đến bác Quạ thông minh:
- Bác Quạ ơi! Bác hãy nói xem trong chúng tôi ai là người thông minh nhất?
Bác Quạ cười phá lên:
- Ha! Ha! Vấn đề thật đơn giản các cháu ạ. Hãy mang cây ăn quả này về nhà trồng. Khi mùa xuân đến nó sẽ ra hoa kết trái, bác sẽ dành câu trả lời cho các cháu.
Ba người bạn liền mang cây về trồng xuống luống đất cạnh bờ sông.
- Hãy để tôi trồng, tôi sẽ chỉ cho các bạn cách làm. - Khỉ con nói và cố gắng hết sức để đào một cái hố.
Nhưng cái hố quá nhỏ, không thể trồng cây được.
- Thôi, để đấy tớ đào cho. - Tê Tê nói với Khỉ.
Rồi Tê Tê dùng cái móng vuốt nhỏ, sắc của mình để đào một cái hố khác.
Nó làm thật dễ dàng.
Sau khi trồng cây xong, chúng thấy cần phải có nước để tưới. Nhưng làm thế nào nhỉ?
- Tôi sẽ có cách. - Khỉ con nhanh nhảu nói.
Khỉ chạy ra bờ sông để tìm nước. Nó vốc nước vào hai bàn tay. Nhưng khi trở về thì chả còn một giọt nào trên tay cả.
Voi chậm chạp tiến ra bờ sông. Nó khoan khoái thả vòi xuống dòng nước mát. Trong nháy mắt, Voi đã hút đầy vòi nước đem về.
Voi vừa phun nước lên trên cây vừa nói với Khỉ và Tê Tê:
- Các bạn đừng nghĩ tôi là người tốt nhất, thông minh nhất.
Rồi Voi và Tê Tê thích thú nhảy múa vui vẻ, không để ý đến Khỉ con bé nhỏ tội nghiệp đang nghĩ: "Cõ lẽ mình là người đần độn nhất."
Thời gian trôi đi, bây giờ cây ăn quả đã vươn cao. Trên cành chi chít những chùm quả mọng nước và đỏ chót.
Voi và Tê Tê rất thẻm ăn quả chín trên cây nhưng cả hai đều quá thấp nên không với được quả nào.
Bằng một vài bước nhảy, Khỉ con đã ngồi tót trên cây. Nó hái tất cả những chùm quả chín xuống cho hai người bạn.
Voi và Tê Tê nói với Khỉ con vẻ ân hận:
- Cám ơn sự giúp đỡ của bạn.
Bất thình lình chúng nghe bác Quạ nói:
- Ồ, các cháu. Bây giờ chắc các cháu đã biết câu trả lời rồi chứ?
Khỉ, Voi và Tê Tê cùng cười vang và nói:
- Vâng, tất cả chúng cháu đều là những người bạn tốt và thông minh phải không bác Quạ?
Bài học đâu tiên của Gấu
- Con chơi ngoan nhé. Nếu làm sai điều gì, con phải xin lỗi. Được ai giúp đỡ thì con phải cảm ơn.
Gấu con tung tăng chạy nhảy và mải lắng nghe chim Sơn Ca hót nên va phải bạn Sóc khiến giỏ nấm văng tung tóe ra đất. Gấu con vội vàng khoanh tay và lễ phép nói:
- Cảm ơn bạn Sóc!
Nói xong Gấu con cúi xuống nhặt nấm bỏ vào giỏ giúp Sóc. Sóc ngạc nhiên nói:
- Sao Gấu con lại cảm ơn, phải nói xin lỗi chứ!
Mải nhìn Khỉ mẹ ngồi chải lông cho Khỉ con nên Gấu con bị trượt chân, rơi xuống hố sâu. Gấu con sợ quá kêu thất thanh:
- Cứu tôi với! Ai cứu tôi !!!
Bác Voi ở đâu đi tới liền đưa vòi xuống hố và nhấc bổng Gấu con lên mặt đất. Gấu con luôn miệng:
- Cháu xin lỗi bác Voi, Cháu xin lỗi bác Voi!
Bác Voi cũng rất ngạc nhiên liền nói:
- Sao Gấu con lại xin lỗi, phải nói cảm ơn chứ!
Về nhà, Gấu con kể lại chuyện cho mẹ nghe. Gấu mẹ ôn tồn giảng giải:
- Con nói như vậy là sai rồi. Khi làm đổ nấm của bạn Sóc, con phải xin lỗi. Còn khi bác Voi cứu con ra khỏi hố sâu, con phải cảm ơn
- Con nhớ rồi ạ! - Gấu con vui vẻ nói.
Nguồn: Lê Bạch Tuyết